Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Có một người, luôn ở phía sau anh...

Thanh xuân của em một đoạn phía trước đã mang tên anh, em gọi nó là thanh xuân của năm tháng bắt đầu và vụn vỡ. Thanh xuân bây giờ và sau này cũng là anh, em gọi nó là thanh xuân của năm tháng hạnh phúc. Cho bao nhiêu mới là đủ, em chưa hề định nghĩa cho những yêu thương em dành cho anh, chỉ đơn giản, nó thuần khiết và là tất cả những gì em cho đi mà chưa từng hối tiếc"

Yêu thì cho bao nhiêu là đủ, cho bao nhiêu mới không gọi là khờ?
Người ta thường nói nhiều về thanh xuân, là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất mà sau này trưởng thành sẽ nhớ mãi, là khoảng thời gian chứa đựng mối tình đầu vụng dại mà ngây ngơ, là thời gian đẹp đến nỗi mỗi khi nhớ về là lòng lại nghẹn lại, vậy thanh xuân của em là gì, anh có muốn biết? Thanh xuân của riêng em chỉ gói gọn trong một chữ - "Anh". Anh là tất cả thanh xuân em có được, tuổi trẻ của em gắn liền với cuộc sống xung quanh anh. Ngày đó không còn trẻ con nhưng cũng chưa đủ trưởng thành để có một định nghĩa rõ ràng cho tình yêu say đắm, nhưng có lẽ những tháng ngày ở phía sau anh, sẽ là những mảng ký ức không thể xóa nhòa trong lòng em.
Có một người, luôn ở phía sau anh...
"Anh có biết yêu là gì không? - Là khi trời bỗng tối sầm lại, em không tìm đèn thắp, mà em lại tìm anh".
Anh có nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau, anh có nhớ những viên thuốc nhỏ mỗi lần anh cảm lạnh có hơi ấm của em, anh có nhớ lần đầu nhận được quà từ anh em đã thế nào, anh có nhớ không? Những điều đó, vẫn luôn khắc ghi một cách sâu đậm nhất trong em từng có. Có lẽ, anh sẽ không bao giờ biết được có một cô gái nhỏ chạy sau xe anh lúc anh chở một người con gái khác, nó đã không dám vượt lên anh, dù chỉ một lần. Có lẽ, anh sẽ không bảo giờ biết được cô gái nhỏ đó đã bao nhiêu lần nhìn anh tay trong tay bên cạnh người khác.
Có lẽ, anh càng không thể biết được luôn có một người lặng lẽ ở phía sau anh, luôn có một người vô tình hay cố ý bắt gặp anh ngoài phố, nó cũng sẽ đi chậm lại, chỉ để nhìn anh từ xa chứ không đến gần. Có lẽ, anh sẽ không bao giờ biết được cô bé đó đã bao nhiêu lần khóc vì anh, ngay cả khi sau này anh đã là của nó. Lúc trước yêu thầm anh, biết bao người bảo nó ngốc, trao trọn trái tim cho một kẻ chẳng yêu mình, duy chỉ có nó là chưa bao giờ hối hận vì những năm tháng đó.
Có một người, luôn ở phía sau anh...
Thanh xuân của em một đoạn phía trước đã mang tên anh, em gọi nó là thanh xuân của năm tháng bắt đầu và vụn vỡ. Thanh xuân bây giờ và sau này cũng là anh, em gọi nó là thanh xuân của năm tháng hạnh phúc. Cho bao nhiêu mới là đủ, em chưa hề định nghĩa cho những yêu thương em dành cho anh, chỉ đơn giản, nó thuần khiết và là tất cả những gì em cho đi mà chưa từng hối tiếc.
Đoạn thanh xuân cùng anh viết, em sẽ không để bất cứ tình cảm nào chen vào giữa chúng ta. Có một người, luôn ở phía sau em. Có vạn người, ở phía sau, em vẫn sẽ không ngoảnh đầu nhìn lại, tất cả là vì anh.
Có một người, luôn ở phía sau anh...